Gia sư Thanh Hóa*0814.369.567-0968.678.234

Hỗ trợ Online

HỖ TRỢ PHỤ HUYNH

0814.369.567

HỖ TRỢ GIA SƯ

0968.678.234

Thống kê truy cập

0482106

Bạn trai tôi là cún con quấn người (chap 16) – Gia sư Thanh Hóa

Gia sư Thanh Hóa

gia sư thanh hóa

BẠN TRAI TÔI LÀ CÚN CON QUẤN NGƯỜI

———-

Chap 16:

Cảnh quay của Louis đã xong, trong lúc nữ chính và nam thứ quay tiếp thì tôi tách đoàn một lúc để đi dạo. Quê nhà của nam thứ là một nơi phong cảnh hữu tình, có núi rừng sông suối, tôi nên tranh thủ ngắm một chút chứ nhỉ?

Louis xem lại cảnh quay của mình rồi cảm ơn đạo diễn và staff. Trước khi về anh nói với quản lý có việc cần trao đổi với PD, kêu quản lý đợi ngoài xe.

“Em ko xem lại cảnh quay của anh à?” Anh ấy từ phía sau lưng tôi đi đến bên cạnh, tay đút túi quần.

“PDnim, em có cho anh về ko? Em ko khen một câu thì anh ko dám về đâu.”

Tôi bật cười: “Anh đóng đạt lắm. Em quan sát nãy giờ, ko hề bỏ qua bất kì chi tiết nào.”

“Anh rất tò mò đấy. ‘Chú ruột’ của anh thực sự là nam thứ à? Lúc nữ chính đau khổ nhất chỉ có anh ấy ở bên cạnh, nữ chính có từng động lòng chút nào ko? Cuối cùng nữ chính sẽ chọn ai?”

“Anh hy vọng nữ chính sẽ ở bên ai?”

“Tất nhiên là hy vọng nữ chính ở bên ‘chú của anh’ rồi. Anh phải đứng về phía người nhà mình chứ.”

“Kết thúc như vậy đối với nam thứ là HE, đối với nữ chính vẫn chưa phải kết cục tốt nhất. Nữ chính đã trao hết 10 năm thanh xuân cho nam chính rồi. Vì nam chính mà vượt qua hai kì thi khắc nghiệt, lần đầu là để học cùng trường đại học, lần hai là để đi làm cùng một công ty, kiên trì lâu như vậy, đến cuối cùng vẫn ko thể ở bên anh ta, ko phải rất đáng thương sao?”

Sau đó tôi và anh im lặng ngắm cảnh đêm ở đây. Anh ấy thấy tôi cứ nhìn lên trời mới nói: “Ừm … đêm nay sao rất sáng.”
gia sư môn tiếng anh

Gia sư Thanh Hóa

gia sư thanh hóa

“Em chờ ngày này lâu lắm rồi.”

“Hả?”

Tôi mỉm cười nhìn anh: “Em muốn cùng anh ngắm sao trời. Đã chờ ngày này từ lâu rồi. Em vẫn luôn là fan của anh.”

Tôi từ từ kể cho anh nghe: trước đây em từng là một người vô cùng tự ti, luôn cảm thấy thế giới này thật u ám, thần may mắn dường như luôn né tránh em. Cho đến khi nhìn thấy bức ảnh sao trời của anh, anh nói hồi nhỏ anh từng mơ ước được trở thành phi hành gia, có thể đặt chân lên những ngôi sao đó.

Bây giờ bản thân anh đã là một ngôi sao rực rỡ rồi, toả ra năng lượng tích cực cho những người xung quanh, trong đó có tôi.

“Ngày anh nhập ngũ, em ko thể đến tiễn anh. Chúc anh mọi sự thuận lợi.”

Tôi đưa tay ra, muốn bắt tay anh. Anh mỉm cười bắt tay tôi.

“Em là fan lâu năm của anh, vậy có thể chờ anh xuất ngũ ko?”

“Tất nhiên rồi. Em sẽ chờ.”

“Đến lúc đó, anh ko muốn đóng cameo nữa đâu. Anh muốn làm nam chính.”

“Chuyện này … em ko hứa chắc chắn được đâu nhé.”

***
gia sư toán

Gia sư Thanh Hóa

gia sư thanh hóa

Từ sau khi Bowe trở thành thực tập sinh, mỗi năm đến sinh nhật của cậu ấy, vì rất nhiều lý do mà tôi ko thể chúc mừng hay tặng quà trực tiếp. Mấy năm nay chắc cậu ấy cũng quen rồi. Hơn nữa mỗi năm đều có nhiều người cùng cậu ấy trải qua sinh nhật, có các anh cùng nhóm, đồng nghiệp trong đoàn phim, trong chương trình truyền hình, đương nhiên ko thể thiếu fan.

Tôi thường gửi quà đến nhà cậu ấy. Năm nay tôi cũng bận quay phim, ở phim trường chờ đến 12h, nhắn một tin chúc mừng sinh nhật rồi tiếp tục công việc. Sáng hôm sau tôi về nhà, thấy hộp quà tặng cho Bowe bị bên chuyển phát gửi trả lại cho tôi. À lần trước cậu ấy nói đã chuyển nhà rồi mà, tôi thế nhưng lại quên mất. Tôi quyết định ngủ một giấc, buổi tối sẽ bắt taxi đến đoàn phim của cậu ấy, trực tiếp tặng quà.

Ngồi trên xe taxi, gọi điện thoại cho trợ lý của Bowe mới biết sáng nay cậu ấy livestream, có một số kẻ quá kích động vào mắng chửi cậu ấy. Tôi nhờ tài xế chạy nhanh một chút.

Xuống xe, gọi điện cho Bowe nhưng cậu ấy ko nghe máy, tôi sốt ruột gọi lại cho trợ lý, tìm được cô ấy, chưa kịp hỏi thì cô ấy đã lên tiếng trước.

“Cậu ấy bảo em đứng đây chờ rồi đi về hướng kia. Cậu ấy nói cần an tĩnh một mình nhưng em ko yên tâm, lát nữa vẫn còn cảnh quay. Phải làm sao đây?”

Tôi đi theo con đường mà cô ấy chỉ, là một lối mòn đi vào khu rừng. Đi một lúc thì thấy cậu ấy ngồi trên tảng đá, đèn pin trên điện thoại vẫn bật sáng. Tôi từ phía sau vỗ thật mạnh lên vai Bowe, khiến cậu ấy giật mình một phen.

“Đã sợ tối lại còn đi một mình.”

“Sao chị lại ở đây?”

Tôi ngồi xuống bên cạnh Bowe: “Mau đưa địa chỉ nhà mới cho chị đi. Chị gửi quà cho em mà bị bên chuyển phát trả lại nè.”

Cậu ấy trầm mặc ko nói gì. Tôi nhìn cậu ấy một lượt từ đầu đến chân, tạo hình nhân vật trong phim của cậu ấy tôi mới chỉ nhìn qua ảnh và trailer trên mạng.

“Tạo hình này rất hợp với em, ngắm trực tiếp người thật còn đẹp hơn nhìn ảnh.”

“Họ nói em ko hợp vai, ko giống nhân vật trong nguyên tác.”

Cậu ấy cúi đầu, trong lời nói lộ ra sự mệt mỏi bất lực. Hai tay tôi ôm lấy khuôn mặt Bowe, ép cậu ấy nhìn thẳng vào tôi.

“Để chị nghiêm túc nhìn xem, có chỗ nào ko giống chứ?”

Tôi nhìn một lượt từ trán, lông mày, đôi mắt, sống mũi … rồi vỗ nhẹ hai cái lên gò má của cậu ấy.

“Chẳng có chỗ nào ko giống cả. Cho dù em ko tin mắt nhìn của chị, cũng phải tin PD Yang Ha, đạo diễn, biên kịch chứ.”

“Thế nhưng bọn họ đều nói em đang phá huỷ nhân vật, cả bộ phim, cả nguyên tác lẫn kịch bản. Việc hoàn thành kịch bản đã mất nhiều thời gian, công sức của mọi người, vậy mà …”

“Bowe, có một số người … cho dù em đạt được thành tựu tốt nhất đi chăng nữa, họ cũng ko công nhận. Trong phim này ko phải có một câu nói rất hay đấy sao? Cần gì để tâm đến đúng sai trắng đen thị phi, những lời khen chê của kẻ khác? Ko thẹn với lòng mình là được.”

Cậu ấy suy tư một lúc rồi gật đầu.

“Có thế chứ. Luôn giữ tinh thần lạc quan, thái độ tích cực, hoàn thành tốt công việc của mình là được rồi. À … quà của em. Hơi muộn một chút nhưng Bowe, chúc em sinh nhật vui vẻ, ngày ngày vui vẻ.”

Cậu ấy mở hộp quà, là đồng hồ đeo tay của hãng Cartier, tôi đã đặt riêng đó, phía sau mặt đồng hồ còn khắc chữ B.

“Chị rất thích tặng trang sức khắc chữ thì phải?”

“Ừ … chị mà đã tặng thì phải thật đặc biệt. Ko thể mua bừa một cái ở cửa hàng được.”

“Sinh nhật em, chị hát tặng em một bài đi.”

“Chúc mừng sinh nhật … chúc mừng sinh nhật … Bowe đáng yêu của chúng ta.”

“Ko phải bài này.”

“Ờ … thế thì … Bạn sinh ra là để được yêu thương …”

“Cũng ko phải bài này.”

“Thế em muốn bài nào?”
Người ta thành tâm thành ý như thế còn tỏ ra bất mãn. Hừ … đáng yêu ở chỗ nào chứ???

“Là bài chị hát trong phòng thu, bài hát tiếng Anh ấy.”

“Này … em cũng là ca sĩ chuyên nghiệp mà, bắt chị một lần nữa múa rìu qua mắt thợ? Chê cười chị chưa đủ hả?”

Cậu ấy giận dỗi quay đầu, ko thèm nhìn tôi. Tôi nhịn … phải nhịn … là sinh nhật mà … đặc cách lần này thôi.

“Được rồi được rồi.”
Hít sâu một hơi, nhìn lên sao trời, lấy dũng khí.

***

‘Và em tự hỏi rằng có bao giờ em lướt qua tâm trí anh
Đối với em thì điều đó luôn xảy ra

Đã 1h15
Em đang ở một mình và em cần anh, ngay lúc này
Đã nói rằng em sẽ ko gọi điện thoại
Nhưng em đã mất hết kiểm soát
Và em cần anh, ngay lúc này
Và em ko biết em sẽ ra sao nếu ko có anh
Em chỉ là cần anh ngay lúc này

Có lẽ em thà rằng chịu đau đớn
Còn hơn ko cảm nhận được gì

Đã 1h15
Em có chút say và em cần anh, ngay lúc này’

(Cô ấy nhìn lên bầu trời sao, ba chữ cuối cùng “need you now” của bài hát cất lên, tự hỏi trong lòng là cảm giác run rẩy hoang mang hay cô đơn lạc lõng đây.)

gia sư thanh hóa

Gia sư Thanh Hóa

gia sư thanh hóa

Để tìm được gia sư tốt nhất, phụ huynh vui lòng nhập thông tin vào ô dưới đây. Gia sư Thanh Hóa sẽ liên hệ lại.

Nếu phụ huynh cần gấp, mong phụ huynh vui lòng gọi số: 0814.369.567  hoặc ấn vào nút gọi điện trên website này mọi khung giờ thời gian chúng tôi luôn hân hạnh được phục vụ.

Họ tên*
Điện thoại*

Posted in Ngôn tìnhTagged , , , ,

Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

123

Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
 
TOP